CHƯƠNG XIV
Thế rồi việc cũng đến chung kết 8 thằng kia vô can và coi như chạy theo vì sợ quá, 3 thằng còn lại tiếp tục ở nhà giam trung đoàn. Đừng nghĩ nhà giam trung đoàn mà ngon nhé, thực sự nếu nói về khốc liệt nó còn gấp vạn lần nhà giam dân sự chỉ không có đánh đập mà thôi.
Boong ke trung đoàn là những cái dạng như cong ten nơ bằng tôn có chiều rộng mỗi chiều khoảng 2,5m phía trên có khoảng 5 cái lỗ tròn đường kính khoảng 15 - 20cm chắc là để lấy không khí. Phía dưới ke được hàn bằng coc nhe 100 x 100 vào thẳng sàn bê tông cố định vừa để cứng hơn nhưng dã man nhất nó sẽ khiến cho nước không thoát được và sàn lúc nào cũng có khoảng 5, 7 cm nước.
Không cần đấm đá tra tấn gì hêt nhưng chưa ai có thể chịu được quá 3 lệnh kỷ luật hêt (mỗi lệnh 3 ngày).
Cả ba thằng mỗi thằng 3 lệnh kỷ luật nhận luôn miễn kiến gồm: Nó, T đen và H hen.
Nhưng khác với tù dân sự là 24/24, nằm ke chịu án kỷ luật chúng nó chỉ chịu hình phạt từ 5h30 sáng đến 6h tối hàng và ăn uống vệ sinh cũng phải ở trong Ke, tối vẫn được sinh hoạt đại đội và ngủ ở giường chính là chi tiết khác với Tước Quân tịch vì dù là kỷ luật vẫn đang là Quân Nhân và vẫn có quyền công dân.
Hết 1 lệnh cả ba thằng chân đã toét hết ra vì bị nước ăn chân rồi, cái dã man ở đây là vẫn phải mặc nguyên quân phục, chân đi giầy bát kết bằng vải vì vậy nước dưới sàn sẽ ngấm vào và từ từ ăn ăn hết da chân. Đầu lệnh 2 thì H hen bắt đầu sốt ầm ầm vì nhiễm trùng, Nó cũng đã gây gây sốt rồi, còn T đen chắc do có sức khỏe nên cũng đỡ. Hồi đó ở C T đen có biệt danh khổng lồ vì nó cao đến hơn 1,80m và nặng cũng đến 75kg.
Các cụ đừng ngạc nhiên nhé thời đó như thế là cực kỳ to lớn rồi đó ạ. Đến cuối lệnh 2 thì thằng H hen đi trạm xá và bệt luôn đến hết tháng 5. Nó thì kéo được đến đầu lệnh 3 thì ngất xỉu trong ke và cũng đi trạm xá. Còn T đen thì trụ được đủ 3 lệnh nhưng sau khi ra cũng đi trạm xá nốt.
Ngày hết lệnh kỷ luật quay về C, lúc này đã có sự hiểu biết, thông cảm và giao thoa văn hóa, nếp sinh hoạt của cả 2 bên rồi, C4 từ C bất trị nhất nay lại thành C điểm về thành tích và đoàn kết. Thằng Tuấn cua, Bình bong, Thành ốc cũng không còn đầu gấu nữa và rất chan hòa.
Về Đại đội nằm chăm só chai thằng đi kỷ luật về lại chính là mấy ông trước đây hay gầm ghè nhau, sự thông cảm đã có mọi thứ đều thành kỷ niệm buồn nhưng đáng nhớ chung nó thân thiết nhau khác hẳn lúc đầu. Đại đội trưởng lúc này cũng đã thoáng hơn và cũng có phần cơi nới, chẳng hiểu sao Nó lại được quý và nhấc lên làm liên lạc C.
(hehehe thế là đã có chức rồi cơ đấy).
Vẫn phải nằm phơi trên cát để tặp bắn, vẫn phải hành quân chiến thuật, vẫn phải đội hình đội ngũ nhưng thay vì tháng được về 1 lần như những đứa khác thì giờ tuần nào cứ chiều thứ 7 nó lại được về đến tối Chủ nhất lại lên, Nó là đứa đi đi về về nhiều nhất ở cái lần Huấn luyện đó.
Giờ thì tình đoàn kết đã cao ở cả C4 rồi, tất cả mọi người như một khối chung và hỗ trợ lẫn nhau, đâyc ũng là niềm kiêu hãnh khiến cho cả trung đoàn ghen tỵ, phút cuối chia tay, anh Thắng Đại đội trưởng cũng phải thốt
lên:
- Tôi Đại đôi trưởng C4 chức vụ Đại Úy, đã từng huấn luyên không biết bao nhiêu đợt tân bình nhưng khẳng định tại đây với danh dự người quân nhân:
- Đây là đại đội có tình đoàn kết cao nhất.
- Tương thân tương ái nhất
- Nhiều kỷ niệm và ấn tượng nhất.
- Nhiều người tài hoa với tài lẻ nhất
Lời cuối gửi đến tất cả chiến sỹ của C4 hôm nay đặc biệt Nó, T, H, Tuấn,Bình ....... lời cám ơn trân thành vì đã dẹp qua các định kiến mà đoàn kết với nhau giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ một cách suất sắc.
Xin trân thành.
Hehehe, oai không các cụ.
Sau lần này thì những bạn ở quê có sức khỏe lại có kinh nhiệm lao động luôn sẵn sàng giúp đỡ tốp lính Hà Nội nói thì bảo phét toàn công tử chẳng biết làm gì và cũng không quen lao động.
Ngược lại giờ không còn cái vụ ăn riêng nữa, tất cả đồ ăn tắc tế đưa lên được tập trung một chỗ, đến giờ ăn chia đều cho tất cả. Ôi nhớ lại mà như một giấc mơ, kỷ niệm những ngày đẹp nhất của đời em.
Nói về việc đi về Hà Nội, thời đó chưa có cái cầu Trung Hà đâu và thay vào đó là bến phà Trung Hà cùng một đống lưu manh, cao bồi thôn. Bọn này cũng rất manh động trộm cắp đánh nhau cũng chẳng kém gì những nơi khác hết.