CHƯƠNG XIII
Rồi ngày Tuấn cua từ trạm y tế về cũng đến, hehehe nó lại hênh hoang. Liên tục bóng gió đại khái là lũ hèn, đánh trộm .... bla bla... ông mà biết thì cắt tiết.
LHN cay lắm, lại lên phương án chiến tiếp nhưng lần này không đánh trộm mà phải đánh công khai. Hơn 10 thằng tụ tập với nhau rồi lại lên phương án, chọn ngày ra tay lần này phải làm một trận kinh thiên động địa chấp nhận vài thằng kỷ luật nhưng đổi lại toàn anh em LHN sẽ được độc tôn, một tiêu chí đưa ra không cầm theo đồ từ C mà lấy đồ tại nơi đánh vì như thế sẽ là có chuẩn bị, tước quân tịch như chơi. Chúng nó nung nấu và quyết định ra tay.
Như thường lệ đúng 11h30 trưa là giờ ăn cơm trưa, sau tiếng kẻng từng C xếp hàng ngay ngắn theo từng B đi xuống nhà ăn. Nhà ăn thực ra còn sạch sẽ, thoáng mát và to hơn đại đội rất nhiều, tả thì cũng khó nhưng các cụ cứ thấy thế này này: Nó đủ để cho 3C ăn cùng 1 lúc có nghĩa là tương đương khoảng 300 người vậy.
Cứ 6 người 1 chậu cơm, một âu canh, 6 lát thịt lợn mà theo đúng truyền thuyết nếu có thằng hắt hơi thì việc mất một vài miếng là đương nhiên, nó mỏng đến mức độ nếu thích có thể dán lên mắt mà vẫn nhìn thấy bình thường coi như không có.
Lính HN trong bữa ăn thì luôn có thêm thức ăn khô như muối vừng, ruốc, cá khô .... được nhà gửi lên để ăn kèm thêm nên cũng đỡ hơn nhiều.
Hôm nay như đã bàn hai mâm lính HN kẹp hai bên mâm Tuấn cua, theo kế hoạch thằng H hen múc bát canh rồi như vô tình nó ngã ngửa ra sau, nguyên cả bát canh hắt sang mâm của Tuấn cua.
- Đ. mẹ thằng này làm gì đấy. Tuấn cua chửi
- Ấy chết tao xin lỗi làm gì mà chửi ngay thế mày.
Biết tính Tuấn cua là thằng hay lèm bèm để sau còn đổ vạ chúng nó cứ trả vờ rồi rít xin lỗi thật to để sao mọi người cùng nghe thấy.
- Đ có lỗi với lầm gì hết mày phải giặt trả bố bộ quần áo không tao đập cho bươm xác đấy. Không sai tiếp tục y như rằng Tuấn cua chửi bới. Chết cha mày rồi đúng đòn gài nhé chung nó cười thầm trong bụng.
- Thôi mày lau đồ rồi về giặt cho nó đi làu bàu gì nữa toàn anh em với nhau,xin lỗi nó đi cho đàng hoàng đỡ mất đoàn kết. - Nó lên tiếng.
Thấy bên HN nhũn nó càng dương dương tự đắc, thế rồi thằng H hen tiến đến gần, tay thì lau chỗ nước canh nhưng miệng thì ghe sát tai Tuấn cua:
- Mày đã muốn chết chưa đấy con? - thì thầm nó nói nhỏ vào tai Tuấn cua.
- Thằng chó này nhé bố đập chết mẹ mày luôn. Tuấn cua gào lên trong sự nhũn nhặn của bên HN
Chỉ cần có thế thôi lấp tức: Bốp, Bốp, Bốp các cụ có biết cái muôi múc cơm bằng nhôm của bộ đội dầy hơn 1mm không nhỉ, nó bẹp rúm lại sau 3 phất đập liên tiếp 1 vào mồm, 1 vào thái dương, 1 vào đầu. Thằng Tuấn cua ngất luôn tại chỗ.
Em xin lỗi các cụ không phải dân Hà Nội nhé nhưng đây là kể lại, tuyệt trong em không một chút vùng miền, bất kể đâu cứ tốt đều là anh em hết. Mong các cụ đại xá nhé.
Thân.
Đúng như tính toán bọn kia ào lên lập tức, ngay bên cạnh thằng T đen vớ chậu cơm úp thẳng lên đầu Thành ốc, những đứa khác cũng bê hết bát và tất cả các thứ có làm vũ khí lao vào nhau. Một trận hỗn chiến diễn ra lúc này không còn phải là riêng C4 nữa mà là cả 3 C đang ăn luôn. Hay tưởng tượng hơn 200 thằng thanh niên đập nhau trong một căn phòng các cụ sẽ thấy thế nào?
Không còn gì lành lặn hết,tiếng la hét, tiếng gào, tiếng đồ vật bị đập phá tạo nên một mớ hỗ độn. Chúng nó đã tạo nên một dấu ấn đầu tiên và cực xấu cho BD11 khi đây là lần đầu tiên có một vụ đánh nhau tập thể giữa tất cả các C.
Đừng nói là chạy nhé, người đông nghịt muốn chạy ra ngoài cũng không được vì các C ngoài tiếp tục ùa vào,lượng người trong phòng ăn ngày một tăng lên, độ hăng máu cũng tăng theo.
Pằng pằng pằng liên tục tiếng súng chỉ thiên của vệ binh, mọi người lập tức tản ra, có đường thoát lập tức hơn trục thằng đầu trò bỏ chạy để trốn điểm quân.
Nhưng có lẽ đây là sai lầm cuối cùng trong tính toán, chính sự bỏ chạy lại khiến bọn kia tưởng chúng nó sợ và bùng phát lại cơn bạo động. Hơn 100 thằng đuổi 12 thằng mà không ai cản được, bất biết súng nổ hay không cũng điếc, lúc này chỉ còn lại sự hăng máu giữa sống và chết mà thôi.
- Không ổn rồi chạy về kho công cụ ngay. Vừa chạy nó vừa hô.
Chủ động và đang bị dồn khiến hơn chục thằng nhanh nhẹn, liều lĩnh và khỏe đến lạ thường, bình thường có cho tiền tấn chắc là cũng không thể nào làm được.
Đạp tung cửa kho công cụ, nhẩy qua một đống thúng mủng, sô chậu thôi thì hầm bà làng, 12 thằng lao vào được kho công cụ lập tức thằng xẻng, thằng cuốc, thằng thuổng 6 thằng một của trấn vào là đập vào là đập lúc này thì khỏi cần kiêng dè nữa chúng nó bắt đầu say máu cả rồi.
Cứ thế trấn thủ giằng co cũng đến 15 phút hơn 100 thằng ngoài chịu chết không sao vào được, rồi thì cũng đến lúc vệ binh đến, cuộc bạo động nhanh tróng bị giải tán. Cả 12 thằng lập tức bị gô ty lô vào nhà giam trung đoàn.
Cần phải có đứa đứng ra nhận thoát tội cho những đứa còn lại cũng như đảm bảo an toàn cho những đứa còn ở ngoài, nhanh tróng 3 thằng xung phong đứng ra đơn giản vì chúng nó có con ông cháu cha xịn, ít nhiều gì thì cũng không đến mức tồi tệ nhất, Tước Quân Tịch.