Góc Khuất Cuộc Đời - Chap 03

 



Thế là lần đầu tiên Nó biết Khu là thế nào. Vào Khu (Khu là từ chỉcho cấp Quận lúc bấy giờ) nó bị tống một mạch vào phòng trong cùng, lúc này thì bắt đầu nó thấy rờn rợn rồi.

Ngồi chưa nóng chỗ thì đã thấy lô nhô dăm cái mũ cối lấp ló phía ngoài rồi, kệ không liên quan cũng chẳng quan tâm nhưng rồi loáng thoángvài câu khiến nó lo đến són ra quần:

- Anh cho nó vào phòng đi, thằng này giám chém thằng em em không thể tha nó được ……

“Ối thế này là mình xóa sổ rồi, rơi vào đây thì hết của lùi.” - Nó bắt đầu run. Chỉ sau này khi ra khỏi Khu nó mới biết đấy là đòn gió, cái này gọi là đánh vào tâm lý, tất cả chỉ là chiêu để gây áp lực trước khi cung mà thôi, khiến cho phạm thấy nếu không thanh thật khai báo thì có bị bắt vào buồng hay tha ra cũng đều sẽ bị trả thù, từ đó buộc phải thành khẩn và xin sự giúp đỡ từ cơ quan Công an. Nó đươc ngồi thế đến tận đầu giờ chiều thì bắt đầu đi cung. Đối diện nó là một Cá tuổi chắc cũng trạc28, 30 gì đó hình như hình sự Khu. Sau một loạt các câu hỏivề thân nhân và tường trình về sự việc nó được nó lại được ngồi lại một mình trong phòng. Không gian tĩnh lặng ùa đến, lúc này nó mới thấy đói, khát, thèm thuốc thế. Bỗngnhiên huỵch, huỵch, hự hự từng loạt ân thanh đấm đá và những tiếng rên la ập tới từ các phòng bên cạnh khiến nó thực sự choáng váng. Rồi mọi thứ lại chìm vào trong im lặng, Không quá 30 phút sau anh Cá thứ hai xuất hiện với trạc tuổi cũng tầm 30. Nhanh chóng vào vấn đề và việt lại lời khai, nhận tờ khai từ tay Nó chưa kịp thu tay về Bốp, một cái tát lật mặt khiến nó không kịp định

thần.

- Tao bảo mày khai thật ra là những đứa nào đi cùng, bàn tính việc ở đâu, ra sao và tại sao mày chém nó, mày chép lại thì bố mày xem làm gì.

Như một nguyên tắc bất di bất dịch là chỉ một mình và không biết Nó nhem nhẻm chối cho dù chứng cớ được bầy ra là bản khám thương gồm vết tích của 3 loại vũ khi khác nhau.

- Mày không khai ra thì cũng thế thôi vì mấy thằng kia tao bắt được hết rồi, thằng N nó sắp chết nên nó đã nói hết ra rồi, mày không khai ra thì chắc chắn dựa cột rồi.

Tiếp tục là những cú cùitrỏ và lên gối nó lịm đi gần như không biết gì nữa, chẳng biết bao lâu rồi cũng tỉnh nó gục đầu trên cái bàn gỗ cũ kỹ vẫn ở phòng cung với xung quanh tràn ngập nhưng âm thanh kêu rên và tiếng đánh đấm. Lại nói ở nhà sau khi nó bị bắt, nhà không có ai, mẹ đi làm, chị đi học, bố thì ở Nước ngoài, Ông bà Nội thì già rồi biết làm sao. Mà cũng khó mà biết vì việc xảy ra chỗ khuất mà cũng ít người biết đồng thời cái việc nó đi chơi từ sáng đến đêm về là bình thường. Biết có thể nguy hiểm may sao ông Anh tức tốc đi lên cơ quan Mẹ Nó báo sự việc đồng thời khẩn chương lo người dàn xếp. Cái thời đó trừ chết người còn khi đã hòa giải và quan trọng nhất có một Hội có chút máu mặt ở xã hội dàn xếp thì phần lớn mọii việc rồi cũng xuôi thôi.

Cũng chẳng biết nội tình ra sao nhưng lúc đó là cuối giờ chiều rồi nó mới nhận được cặp lồng cơm và bao thuốc. Chắc của mấy ông anh đây, bụng thì đói mà không thể nào nuốt được nhưng để tránh cái nhìn như xoáy vào của Cá, nó phải làm trò bằng cách đảo cơm ăn, thôi thì ít nhất nó cũng được yên thân cái lúc này. Cái gì đây, 1 mẩu giấy được vo tròn chộn lẫn trong cơm nó nhanh chóng xúc và cho vào mồm, như là chẳng may nó đánh rơi cặp lồng cơm tung tóe và rối rít xin lỗi Cá.

 Bốp, bốp! Hai cái tát lệch mặt kèm theo vài câu chửi vô nghĩa là lệnh được đưa ra:

- Dọn dẹp sạch sẽ phòng cung, sau đó dọn toàn khu vệ sinh.

Mừng rơn vì thoát được ít nhất là khỏi cái căn phòng tối tăm ẩm thấp tù túng Nó bắt đầu vào công việc mới. Len lén vào một góc mở giấy ra đọc:

…………. mẹ mày rồi chắc chiều tối bác mày ……….. yên tâm nhé. Chắc chưa ra được đâu nếu vào phòng thì xin gập T già nói em anh V ponpot …… các phần khác thì không thể đọc được. Nhưng thôi thế cũng phần nào yên tâm là vẫn có anh em bên cạnh.

Chưa kịp mừng thì: Thằngkia, đưa tờ giấy tao xem. Chẳng hiểu các ông nghiệp vụ kiểu gì mà mình rúc vào nhà xí đọc lén rồi vẫn bị tóm đời đúng c.hó Nó lẩm bẩm nhưng vẫn phải đưa. Vào phòng cung làm việc tiếp, mày giám thông cung à thằng này chuyên nghiệp ghê nhỉ. “Bốp, hự, hự.” Khai ngay ai là người đưa cho mày cái giấy này, chắc là đi xa đấy con ạ.

Liên tiếp là những cú đánh và tát khiến nó tối tăm mặt mũi. Suy nghĩ và cảm tưởng lúc đó ư, chẳng thế nào cả vì đâu còn đủ bình tĩnh mà suy nghĩ nữa. Một mực không biết nó vẫn bai bải chối

- C, ra tôi gập  tý có việc..

Đúng là số nó vẫn còn xuân đúng vào cái lúc tưởng như một trận đòn tra phạm tiếp tục được đưa ra thì cuộc cung kết thúc một cách bất ngờ. Không quá 5 phút sau bằng một thái độ khác hoàn toàn C, anh Công an đến giờ nó mới biết tên quay lại:

- D, ra rửa mặt cho tỉnh táo rồi vào đây làm việc tiếp.

Ngoan như c.hó cún nó lúi húi làm theo lời cán bộ. Vã nước lên mắt đến giờ nó mới tỉnh táo ra chút ít, mới có 7 tiếng mà nó thấy sao mà lâu thế, mọi thứ như sao tung lên trong đầu, giò này không biết mẹ nó đã đi làm về chưa nhỉ, lần này không biết mọi việc rồi sẽ ra sao đây, thành tích đánh nhau thì cũng đã nhiều rồi nhưng lần nào nó cũng dấu kín và tuyệt gia đình chưa biết. Nhưng thôi kệ một chút máu anh em, một chút sự ngoan cố nó

vẫn nhanh chóng xác định cần phải chối đến cùng kể cả có ngỏm cũng không được khai nếu không ra khỏi đây chắc bạn bè anh em nó ị cho vào mặt, rồi mình làm gì còn anh em nữa ….. một đống các suy nghĩ nông cạn,lộn xộn trong đầu nó. Ngay ngắn và tỉnh táo hơn nó đi vào phòng cung mà không chút gì hối hận cũng như dao động. 

- D. cháu có nói bố làm công nhân đúng không. Chú nói luôn là Mẹ cháu và Bác cháu đang ngồi ngoài kia rồi, giờ chú sẽ cho cháu gập gia đình và nên thành khẩn việc của cháu là rất nghiêm trọng đấy, tuy chưa đủ 18 tuổi nhưngcháu biết đi trường giáo dưỡng thế nào chưa?

Nó vẫn im lặng không nói gì, Thế rồi nó được gập mẹ và Bác vừa thấy an tâm hơn nó lập tức lấy lại bình tĩnh và sự ngoan ngoãn thường ngày và kể lại mọi chuyện từ nguyên nhân, bị chặn đánh đến trả thù thế nào. Nhưng tuyệt nhiên chỉ có chi tiết đi cùng ai và ai đưa giấy là nó dấu biến đi coi như không có.

Sau 45 phút ngồi cùng người nhà nó lại bị tống ngược lại phòng Cung cũ nhưng lần này mọi việc có vẻ đã khác nhiều. 

- Ờ thằng này là con cháu Ông B, phó phòng tổ chức chính quyền, nó khai bố làm công nhân cầu đường trong miền trung là láo đấy, ông ý làm gì đó trên Bộ và hiện đang đi công tác …… nói chung là thân nhân tốt.

Ngồi ở phòng cung nó bắt đầu lờ mờ hiểu ra bác nó cũng làm gì đó to to ở cái Thành phố này rồi và việc nó khai láo cũng đã bị bốc trần. Giờ cái nó lo lại không còn là phải vào phòng giam nữa mà là làm sao để nói với mẹ nó đây. Nó vẫn là đứa con ngoan ở nhà mà.

- D. việc cháu làm là rất nghiêm trọng, cho dù bạn bè và gia đình cháu đã khắc phục hậu quả bồi thường nhưng cháu vẫn phải ở đây để tiếp tục điều tra. Vào phòng giam thì phải chấp hành nội quy phòng bla…bla …. 

Chân thành như đúng ngườichú, Anh C tháo còng đưa vào khu buồng giam, lúc này cũng khoảng 6h hơn rồi. Phòng giam cứu của Khu là một dẫy buồng bằng bê tông cốt thép hình như có 4 phòng giam thì phải, em bị tống ngay vào phòng 1. Đây cũng là phòng dành cho thanh thiếu niên và người mới phạm tội. Tưởng vào đấy là ngon ai dè lại thành mệt mỏi.

Chapter 02    |    Chapter 04

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn