Góc Khuất Cuộc Đời - Chap 09

     Như mọi ngày sau khi làm bến sáng xong tầm 1h anh V lững thững đi về nhà ở Hòe Nhai và rồi bị úp. 3 ông Cá biết đối tượng đặc biệt nguy hiểm nên súng ống đầy người áp sát, bất ngờ như không hoảng hốt V bình tĩnh đi theo, áp giải hai ông trước và một ông sau. Khi đi qua ga cống trước ngõ đầu nhà, dùng chân đạp mạnh vào đầu cập kênh của nắp cống khiến cho ông sau trượt chân ngã chúi V đẩy ngã một ông và băng người bỏ chạy. Được khoảng 300m là ra đầu phố hàng Than, do là chợ đông nên việc bắn là không ổn vì vậy chỉ chỉ thiên mà thôi.  Đến khi ra được đến đầu hàng Than lúc này mọi người bỏ chay tán loạn và cũng thoáng rồi thì Cá bắn thẳng, Nói chung mệnh cao nên phát đạn xuyên mông, vậy mà hăng lên V vẫn cố chạy lên đến được gần Tam giác quỷ (địa danh ngã ba giữa hàng Than, Ngô Khắc Nhu và đường Yên Phụ) thì lăn xuống ngõ chợợ và được T điên cõng chạy về đầu hàng Bún, báo cho chiến hữu là H đồ tể. Tiếp tục thế nào thì các cụ đã thấy ở trên. Đến chiều khi thấy mọi việc đã ổn rồi nó xin phép lượn vì thực sự nó cũng bắt đầu cóng. Nghĩ cho cùng nó cũng chỉ là đàn đúm mà thôi, một chút a dua, một chút nông nổi, một chút hung hăng mà tạo nên nó như giờ. Nó bắt

đầu thấy lo sợ hoang mang. Bắt xe tải đi nhờ, mấy chặng rồi nó cũng về đến Hà Nội, như bị câm nó lầm lỳ hẳn và ở lỳ trong nhà.

Nhưng cũng chỉ được không quá 1 tuần sự vụ lại xẩy ra, lần này là ngõ Cấm Chỉ. Như mọi khi thỉnh thoảng vài đứa bạn lại tụ tập nhau đi chơi đêm, thời đó chơi đêm là thế nào và phương tiện ra sao. Về phương tiện bụi đêm phố biến nhất là Xích Lô, sau đó đến xe đạp. Nhưng thường là xích lô bởi xe đạp lúc đó vẫn là một tại sản lớn trong gia

đình, các cuộc bụi đêm thì không biết lúc nào về và cũng chẳng biết có sự vụ gì xẩy ra không nếu lấn bấn vì cái xe không bỏ mạng cũng bị bắt vì vậy thường sẽ là Xích Lô.

Còn bụi đêm thường ở đâu và làm gì à? Tụ tập chơi bời. Vài vụ bây giờ sống bầy đàn thực ra nó đã có từ lâu rồi, trước khi có Nó rất lâu cơ. Thường là dăm đứa con trai và vài đứa con gái (Thời đó gọi là đú) đi chơi trên xích lô với nhau, xông xênh thì tạt qua vài sàn nhẩy rồi 11h tan sàn bắt đầu đi ăn nhậu ngõ Cấm Chỉ không thì ga Hàng Cỏ. Kết thúc nếu còn hứng thì về nhà đứa nào nhưng cũng không ít lần phải vào Bách Thảo lăn ra ngủ lúc nào dậy thì giải tán. Phong chào Hippi bên Mỹ giờ cũng đã ảnh hưởng đến một số bộ phần rồi vì vậy việc sinh hoạt chung trạ cũng chẳng còn gì là ghê ghớm nữa và nó luôn được gái đú ok.

Các cụ đừng ngạc nhiên nhé vì lúc đó Hà Nội nào có khác gì cái thị xã Tỉnh

lẻ đâu, làm gì có chỗ chơi, làm gì có nhà nghỉ các cụ nhớ rõ là 1986 vẫn chưa mở cửa hoàn toàn nhé.

Quay lại sự vụ nó cùng Tty, L mán, L le cũng hai đứa con gái T đen và V đàn ông tụ tập. 

- Bụi đi mày ở nhà chán quá. T ty lên tiếng.

- Phễu rồi làm đíu gì có đạn mà đi. (đạn là tiếng gọi tiền thủa ấy) thằng L le lên tiếng

- Ở nhà, đi đ.éó đâu vớ vẩn lại ăn cái tiền sự mới thì hỏng. Gở mồm nó lên tiếng.

- Ông có đi không, thiếu đíu gì cách có tiền chủ yếu là ông có đi không thôi. Cả T đen và V đàn ông lên tiếng khích.

Vậy là lại máu chó nó đồng  ý với điều kiện có tiền mới đi. Ok vậy là cả hội ngồi bàn cách kiếm tiền cuối cùng lại cái đòn quen thuộc mọi khi được đưa ra. Đầu đường Thanh Niên đoạn dối diện với nhà thuyền và đường Yên Phụ lúc đó là điểm nóng nhất với tệ nạn về Mại Dâm Hà Nội lúc đó. Cả bọn thẳng tiến theo đúng kế hoạch đã phân chia. 4 Thằng dải dọc đường ven hồ Trúc Bạch khi đó chỉ là một còn đường mòn tối tăm và đầy cỏ dại. Để lại T đen cùng V đàn ông thì ra ngoài đường đứng.

Ối giời ơi chúng nó trả vờ làm P.hò để cướp tiền. Đúng là nhu cầu sinh lý nó cũng cần như thở vậy, vào cái thời cái cho vào mồm còn không đủ vậy mà cái nghề xưa ấy vẫn luôn đắt khách.

- Anh ơi đi không.

- Đi đi anh em hết mình mà.

Hai đưa con gải ở ngoài nhẻo nhẻo mời chào. Vừa là rất trẻ lại thêm phần xinh nữa nên nhanh chóng có khách cũng là điều không có gì phải ngạc nhiên. Mả cả như hàng tôm cá, rồi cũng trả giá như ai, uốn éo người T làm trò. 

- Anh ơi ở đây cướp bóc nhiều lắm, em thì thân gái một mình nhỡ xong rồi

như lần trước các anh không trả tiền thì chết ..... bla..bla nó huyên thuyên đủ điều cũng chỉ là đưa tiền trước.

Gặp gái xinh lại hàng ngon, xung quanh thì đông đúc cũng toàn gái với dân chơi, thường là khách yên tâm và đưa tiền luôn trước. Hành sự ở đâu chắc chắn sẽ có cụ hỏi ngay. Nó ở luôn trong con đường nhỏ ven đường lui vào mươi mét.

Cầm tiền ở tay rồi T đen õng ẹo:

- Anh vào đây đi, đi theo em, em đảm bảo anh sẽ không bao giờ quên được.

Lúi húi cả người lẫn xe ông khách lọ mọ theo nó đi vào đường rẽ. Chưa được 10 m thì thằng L mán lao ra đạp đổ cái xe, cùng với việc L mán đạp đổ xe là còn T đen bỏ chạy sâu vào trong khu. Khách nhấc được xe lên thì con T cùng thằng L mán đã mất dạng rồi, chỉ còn lại 3 thằng còn lại mặt mũi bặn trợn đi ngược ra vừa là cản đường tiếp nếu cần vừa là rằn mặt. Cứ vậy trong hai tiếng từ 8h đến 10 chúng nó đã có một mớ trông tay. Lên đường đi bụi thôi.

- Xích lô đi gọi cho tao 3 cái, Mấy đứa du côn giờ đã như đại gia rồi.

Hôm nay chúng nó thống nhất lên Cấm Chỉ cho gần xong rồi giải tán. Lúc này đã tầm 11h đêm.

Lên cấm chỉ vừa gọi được mấy bát xôi bate lót dạ trước khi vào cuộc nhậu cả mấy đứa vừa bàn chuyện xẩy ra huyên náo vừa chọc ghẹo nhau chí chóe.

- Em ơi thế em có đi không? - Giọng thằng bàn bên cạnh cất lên ngoáy sang bàn nó.

Chỉ cần vậy thôi thế là một trận đánh nhau lại xẩy ra. Nhưng hôm này gập đúng đối thủ rồi, với hơn 10 đứa bên kia lại chủ động bao quanh, 2 đứa con gái được tha còn đâu cả 4 thằng đều dính đủ. Thằng T ty và L Mán toác thủ vì ăn cái điếu cầy. Nó với Thằng L le thì bầm dập khắp người. Sau khi bọn kia giải tán thì tốp nó cũng goi xích lô về chấp nhận ăn đòn đủ và cũng hẹn nhau sẽ phục thù. Ba bốn ngày liên rình rập ở Cấm Chỉ cũng chẳng được việc gì cuối cũng qua tai nhau chúng nó cũng tìm ra thủ phạm vụ úp là D cóc đầu phố Lý Nam Đế. Nghe đên tên LND cả bọn đã ngại rồi nhưng không trả thù thì bẽ mặt quá. 

Cứ bàn đi bàn lại đứa muốn đứa không cuối cùng Nó quyết định cắn trộm. Đây là trò tiểu nhân nhưng còn hơn là bị phang mà không dám bật. Theo như xã hội nếu không dám bật lại nghiễm nhiên là đã chấp nhận chiếu dưới rồi, cái này là vết nhục của dân Xã hội và Nó không chấp nhận.



Chapter 08     |     Chapter 10


Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn