Người con gái khiến tôi ân hận khôn nguôi trong mùa Valentine
~*~
Tôi tình cờ quen nàng trong một lần đến CLB kết bạn làm quen ở 122 Thái Hà. Chẳng là hồi đầu năm ngoái, tôi lang thang vào những CLB tìm bạn trên mạng với mong muốn tìm được một người con gái dễ thương, tương đồng, ưng ý để trò chuyện, tâm sự nhưng trong lòng không hề nghĩ đó là dịp ngay sát mùa Valentine.
Sau khi tìm hiểu kỹ đặc điểm, cá tính, trích ngang, dung nhan và cả số đo của một vài cô, tôi quyết định chọn cho mình một cô mà tôi thấy có vẻ phù hợp, tương thích nhất. Tôi quyết định gọi điện và hẹn người quản lý đến CLB để tận mắt, mục sở thị mặt mũi, vóc dáng cô ấy thế nào.
Người quản lý môi giới dịch vụ kết thân, làm quen dẫn một cô gái ra sau khi được nghe tôi đọc số hiệu, mã số PR trên mạng. Tuy nhiên, sau một hồi quảng bá về đặc tính, sở thích của cô gái này, anh ta bỗng dưng dẫn tôi sang phòng bên rồi thủ thỉ rằng ở CLB này, có một cô gái khác mà theo anh ta là rất tuyệt vời. Anh ta nói rằng chợt thấy quý mến cách tiếp cận của tôi khi đến đây, không vồ vập, nôn nóng như những người đàn ông khác. Tôi thấy anh ta rất chân thành và nhiệt tình nên sẵn lòng chấp thuận theo lựa chọn của anh ta. Anh ta đi ra khoảng 7 phút thì nàng xuất hiện, diện kiến tôi.
Nàng là một cô gái chừng độ 27 xuân, có nước da hơi ngăm bánh mật nhưng trông rất duyên dáng, khuôn mặt sáng láng bừng lên, rất có biểu cảm. Dáng người rất chuẩn, săn chắc, cứng cáp và đẹp, nhất là đôi mắt trong veo, rất hút hồn. Đặc biệt hơn, làn da tạo cảm giác chạm vào là rất mượt mà, mịn màng. Giọng nói rõ ràng, âm vực, âm điệu vang vọng, biểu cảm, quyến rũ. Cách nói chuyện ôn tồn, chậm rãi và có độ nhạy cảm tinh tế, sâu sắc, ứng xử linh hoạt. Một người con gái có vẻ đẹp nội tâm cuốn hút, có học thức, có sự hiểu biết, kỹ năng sống, vốn sống phong phú, đa dạng, giàu tâm hồn, đủ đầy yêu thương. Sau khi tiếp xúc, đối thoại và đàm luận về mọi thứ, tôi với nàng đi đến một khế ước là thuận tình kết thân làm bạn cùng nhau từ lần đó.
Thời gian thấm thoắt trôi một cách lơ đễnh, trễ nải...
Đến nay, sau chừng một năm trời, tôi với nàng thường xuyên gặp gỡ, tâm sự. Mỗi khi có nhu cầu trò chuyện, tâm sự tôi lại tìm đến nàng. Bất kỳ lúc nào tôi cần và gọi là nàng có mặt ngay và đáp ứng tất thảy mọi nhu cầu nói chuyện, chia sẻ, thấu cảm từng câu chuyện vui, buồn, hỉ, nộ, ái, ố... Thậm chí, có hôm dẫu nửa khuya, nàng cũng sẵn lòng tiếp chuyện. Nàng lắng nghe từng câu từng chữ hết sức cẩn trọng và cần mẫn, nhẫn nại khi tôi nói, có cảm giác đến mức nàng lắng nghe cả hơi thở của tôi thoát ra. Khi tôi ngừng lời, nàng lại chậm rãi, ôn tồn, sẻ chia, khuyên nhủ một cách chân tình, nhẹ nhàng, ân cần, sâu lắng, thấu cảm.
Nhưng sự đời vốn dĩ đâu có êm ái, suôn sẻ, êm xuôi, mát mái xuôi chèo mãi. Cho đến một ngày và vào một khắc...
Trong một lần tạc thù, bù khú, chú anh dịp tất niên để tống tiễn những gì xấu xí, rủi ro năm cũ, nghênh đón những điều tươi đẹp năm mới với một vài thằng bạn. Tôi bị quá chén. Khi gặp nàng, nàng vẫn khích lệ, khuyên nhủ song có vẻ mất đi sự từ tốn, nhẹ nhàng vốn có của mình (hoặc là do tôi bị ảo giác do chất cồn đem tới). Tôi cảm giác nàng đang to tiếng, như đầy vẻ xem thường tôi. Tôi đã giận dữ vô cớ, quát lên và ngay tức khắc xô đẩy nàng va đầu vào tường rất mạnh. Tôi đã không giữ được bình tĩnh (hay là không giữ được cơn nóng giận, đến giờ tôi vẫn còn rối nhiễu tâm trí đến mức không biết cả việc dụng từ nào cho chuẩn xác nữa). Nàng lịm đi. Tôi lúc đó như tỉnh hết cả, men cồn như tan biến đâu hết. Tôi vội vàng đỡ nâng nàng dậy. Trời ơi, mặt nàng xám ngoét, thâm xì. Khiếp đảm hơn, dường như mắt nàng không còn nguyên vẹn. Thật là kinh hoàng. Nàng dường như không còn nhìn thấy gì cả.
Tôi vội vã đi tìm bác sĩ. Tôi hỏi nhiều bác sĩ trên mạng nhưng bọn họ đều từ chối sau khi nghe tôi mô tả tình trạng chấn thương. Cuối cùng may thay, tôi cũng tìm được một lương y đồng ý chữa trị cho nàng. Tôi hẹn bác sĩ và đưa nàng đến gặp. Sau khi kiểm tra, anh ta khuyến cáo và cảnh báo chấn thương của nàng là khá nghiêm trọng. Anh ta nói anh ta sẽ chữa lành nhưng chi phí khá cao. Tôi đồng ý vì không còn cách nào khác. Nhưng khi tôi về đến nhà để lo liệu chuyện bạc tiền chữa chạy, bác sĩ gọi cho tôi và nói, phần chấn thương đầu, tổn thương vỏ não và gương mặt đã được phục hồi. Tuy nhiên, anh ta phải thành thực chia buồn rằng, mặc dù đã hết mức tận tình cứu chữa đôi mắt của nàng nhưng đành phải bó tay, đồng nghĩa là nàng phải vĩnh viễn ly biệt với đôi mắt đẹp như thiên sứ. Anh ta lý giải nguyên do rằng, tại Việt Nam hiện không có đủ trang thiết bị, phương tiện hơn nữa chưa có ai đang ký hiến giác mạc mắt. Nàng chính thức sống trong bóng tối từ hôm đó.
Tôi thật sự thất vọng và căm phẫn, uất hận bản thân vô chừng. Nếu không có cơn giận dữ ấy thì tôi sẽ vẫn hạnh phúc mỗi khi nàng nhìn tôi và nói chuyện. Hiện thời, nàng có thể nói chuyện vẫn rất hay như xưa đối với tôi song không thể nào nhìn được biểu cảm khuôn mặt của tôi.
Nàng có nhũ danh là Sky (nghĩa là bầu trời hay thiên đường) và nghệ danh khi giao dịch là V955.
Dung nhan của nàng khi nhan sắc chưa bị tổn hại ngay dưới đây. Nàng của tôi đây./.
Tags:
Tản Mạn
